Cơ quan tài phán: Tòa trọng tài ICC – Paris
Bên tranh chấp:
- Nguyên đơn: Bên bán – Áo
- Bị đơn: Bên mua – Bulgaria
Tình tiết: Vào năm 1990, bên bán ở Áo và bên mua ở Bulgaria giao kết hợp đồng mua bán hàng hóa. Các bên đồng ý rằng giá cả sẽ được thanh toán theo tín dụng thư được mở vào một ngày nhất định và hàng hóa được vận chuyển theo điều khoản “DAF” của ICC-INCOTERM tại biên giới Áo – Hungaria 4 tuần sau khi mở tín dụng thư. Các bên cũng thỏa thuận điều khoản phạt hợp đồng nếu một bên không thực hiện nghĩa vụ của mình. Tuy nhiên, sau đó, bên mua không thực hiện nghĩa vụ tín dụng thư của mình theo thời gian đã được thỏa thuận trong hợp đồng và trong cả thời gian được bên bán gia hạn. Bên mua cho rằng việc không thể mở được tín dụng thư là do Chính phủ Bulgaria đã ra lệnh ngưng các hoạt động thanh toán nợ nước ngoài, là trở ngại để được miễn trách theo Điều 79(1) CISG.
Vấn đề pháp lý: Bên mua có được miễn trách theo quy định tại Điều 79(1) CISG hay không.
Phán quyết: Bên mua không được miễn trách theo quy định tại Điều 79(1) CISG.
Lập luận: Cơ quan xét xử cho rằng việc Chính phủ Bulgaria ra lệnh ngừng thanh toán nợ nước ngoài không phải là 'force majeure' ngăn bên mua mở tín dụng thư. Thực tế, bên mua không chứng minh được rằng việc không mở được tín dụng thư là hệ quả của lệnh buộc ngưng thanh toán này. Trong bất kỳ trường hợp nào, lệnh ngừng thanh toán này đã được ban hành tại thời điểm giao kết hợp đồng và vì thế bên mua có thể lường trước được một cách hợp lý những khó khăn trong việc mở tín dụng thư. Do đó, lý lẽ bên mua đưa ra không thỏa mãn điều kiện tại Điều 79(1) CISG.